Đọc trong Tin Mừng Mát-thêu(Mt 8,12),sao mà tâm trạng hoang man quá,chẳng lẽ con người chúng ta còn tệ hơn các loài động vật hoang dã sao? "Con cáo có hang,con chim có tổ,nhưng con người không có nơi gối đầu". Mãi mãi tôi vẫn cứ hỏi tại sao thế? Trong khi tôi là một con người,lại là một con người có đủ tiền tài,danh vọng..v..v..,hơn nữa là tôi còn khôn lanh hơn nhiều người khác.
Băn khoăn suy tính, tôi đã đặt ra một vài câu hỏi để suy nghĩ về con người chúng ta từ xa xưa cũng như hiện nay như sau:
-Phải chăng chúng ta quá ích kỉ ? chúng ta chỉ muốn thu vén của cải vào cho mình mà không nghĩ đến những con người đang cần sự giúp đỡ.
-Đã bao giờ chúng ta dùng của cải để san sẻ cho người nghèo khổ chưa?
- trong cuộc đời,bạn đã bao giờ thấy người khác chia sẻ khó khăn cho mình chưa? Nếu chưa thì hẳn mình cũng thế thôi.
Tuy chúng ta là con người ,nhưng chúng ta sống và cư xử với nhau thật tệ phải không?không vì thế mà chúng ta hằng ngày được biết bao nhiêu tai họa mà con người gây ra,nào là chia rẽ, hận thù....
Còn các Bạn các Bạn nghĩ gì về câu nói trên của Chúa Giêsu?
Với tôi,để được sống trong an bình, thì mỗi người trong chúng ta phải biết từ bỏ con người ích kỷ của mình,không vì quyền lợi chà đạp lẫn nhau.
Vì thế cho nên các Tông Ðồ đi theo, Chúa Giêsu không bảo đảm cho họ nơi ăn chốn ở, nhưng chỉ cho họ chia sẻ cùng một cách sống của Ngài là yêu thương tuyệt đối,và từ bỏ con người nhỏ nhen,ích kỉ mà theo ngài. Tới đây tôi nhớ đến câu chuyện kể về hai vị tu sĩ như sau:
Có hai tu sĩ lên đường hành hương,một người chủ trương cần phải có tiền bạc và phương tiện vật chất đầy đủ mới có thể đảm bảo cho đời sống tu trì; một người thì luôn tin tưởng nơi tinh thần từ bỏ. Hai người trao đổi, tranh luận với nhau về hai tinh thần khác nhau mà không ai có thể thuyết phục được ai. Khi họ đến bờ sông thì trời cũng đã tối. Người có tinh thần từ bỏ đề nghị:
- Chúng ta không có tiền để qua sông? Chúng ta hãy ngủ lại đây và dâng lời chúc tụng Chúa.
Người kia đáp lại:
- Nơi này không có làng mạc, nhà cửa, thú dữ có thể cắn xé; bên kia sông, chúng ta có thể nghỉ lại một cách an toàn. Tôi có mang theo tiền, chúng ta hãy thuê một người lái đò.
Sau khi đã qua sông, vị tu sĩ trả tiền cho người lái đò và nói với người bạn của mình như sau:
- Anh đã thấy được cái lợi của việc giữ tiền trong túi chưa? Chính nhờ có chút tiền bạc, tôi đã có thể cứu mạng anh và mạng tôi. Ðiều gì sẽ xẩy ra, nếu tôi cũng sống tinh thần từ bỏ như anh?
Nghe thế, vị tu sĩ luôn sống trong tinh thần từ bỏ mỉm cười và nói:
- Chính sự từ bỏ của anh đã cứu sống chúng ta; anh đã không tiếc của để thuê người lái đò là gì? Hơn nữa, tôi không có đồng xu dính túi, thế mà tôi vẫn sống; tôi tin rằng chính tinh thần từ bỏ đã cho tôi có được mọi sự cần thiết.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Thánh thể, xin cho con nhận ra con người thấp hèn của con,biết từ bỏ con người luôn làm đau lòng người khác,bỏ đi tính ích kỷ nhỏ nhen trong tâm trí,trong hành động .Thực thi với khả năng cố gắng con có, để đạt được ơn gọi làm ngừơi của mình,và sống trọn vẹn trong tình yêu Chúa`.Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét