Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

SỰ THẬT ĐAU LÒNG

Đọc câu chuyện trong tin mừng thánh Mat-cô (Mc 6,17-29)Thánh Gioan Tẩy giả bị trảm quyết mà tôi có một cảm giác lành lạnh mà sự dữ đang ẩn mình trong mỗi con người dặc biệt trong những con người có nhiều quyền và địa vị trong xã hội, và hơn thế nữa là có quyền sinh sát trong tay như Hê-rô-đê trong câu chuyện này.


17 Khi ấy, Hêrôđê đã sai đi bắt Gioan và giam ông trong ngục: nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua đã cưới lấy. 18 Vì Gioan bảo Hêrôđê: "Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh mình". 19 Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm gì được, 20 vì Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui lòng nghe.
21 Dịp thuận tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa. 22 Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp lòng Hêrôđê và các quan khách, thì vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: "Con muốn gì, cứ xin, trẫm sẽ cho", 23 và vua thề rằng: "Con xin bất cứ điều gì, dù là nửa nước, trẫm cũng cho". 24 Cô ra hỏi mẹ: "Con nên xin gì?" Mẹ cô đáp: "Xin đầu Gioan Tẩy Giả". 25 Cô liền vội vàng trở vào xin vua: "Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa". 26 Vua buồn lắm, nhưng vì lời thề và vì có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. 27 Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, 28 và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ.
29 Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.
Nói như thế không phải câu chuyện này chỉ có ở thời xa xưa,mà nó vẫn còn hiện diện giữa thế giới văn minh và xã hội Việt nam chúng ta hiện nay. Người nói thật thì bị trù dập, trả thù, bắt bớ, hiếp, giết, quy kết bằng đủ mọi cách mà chúng ta thường thấy trên các mặt báo chí.
Còn ở đây thì sinh nhật của một người lại đưa dến cái chết của một người. Thật bi thảm làm sao khi sự thật vẫn là một cái gì đó mà con người không thể chấp nhận. Trong khi ai cũng muốn và yêu sự thật mà sự thật luôn bị chèn ép. Vậy nên cái gì đã tham gia vào và đạp đổ sự thật nếu không vì quyền lực và tính ích kỉ ghen ghét đã gieo vào lòng Hêrôdê và vợ ông ta. Nói tới đây mình lại nghĩ đến Đức Giêsu người mà tôi đang đeo đuổi,cũng một cái chết tức tưởi không thua kém khi nói đến cuộc khổ nạn của Ngài.
Thực thế, xã hội con người là thế; tôi và bạn biết lựa chọn nào hơn ngoài việc phải hy sinh, phải hợp tác tạo một thế mạnh xua đuổi kì cùng của bất công xã hội và luôn sống theo đúng lương tâm con người, và xin Chúa cho con một chút can đảm để sống trong sự thật và yêu sự thật.Amen 




Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

Tình yêu: Người Mẹ Vĩ đại và Thiên Chúa nhân từ

Sáng nay Chúa Nhật, 17/08/2014,cũng như bao Chúa Nhật khác đi đến ngôi Thánh đường quen thuộc; không như những tuần trước đây. Hôm nay, xác thịt thì nặng nề, tâm hồn thì mu mơ, mỗi bước đi tưởng như đeo thêm đá, có lẽ cũng một phần do cơn sốt nhẹ trong đêm làm mình ra nặng chăng? Cố gắng rồi cũng vào nhà thờ như những con chiên ngoan đạo khác, nhưng với tôi ngoan đạo thì chưa hẳn mà đi cho đúng luật Hội Thánh hơn.
 Thế rồi thánh lễ cũng bắt đầu, tôi cũng cố trầm mình để theo dõi, cứ thế,cứ thế cho tới khi bài tin mừng Thánh Mát-thêu được vị Linh mục đọc, trong đó có đoạn đối thoại mà tôi cảm kích nhất là người mẹ mà người mẹ này lại là người ngoại đạo:
  "Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!" 23 Nhưng Người không đáp lại một lời.
Các môn đệ lại gần xin với Người rằng: "Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi!" 24 Người đáp: "Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi." 25 Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!" 26 Người đáp: "Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con." 27 Bà ấy nói: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống." 28 Bấy giờ Đức Giê-su đáp: "Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy."  Trích trong CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN -     Lời Chúa: Mt 15,21-28
Từ câu chuyện này gợi trong tôi một câu chuyện khác nói đến tình yêu cao cả,cảm động của một phụ nữ trẻ đã hy sinh thân mình để che chở và bảo vệ đứa con nhỏ của cô trong trận động đất kinh hoàng ở Nhật Bản hồi tháng 3/2011.Có một tin nhắn trên màn hình, viết: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con".
Câu chuyện xúc động này đang lan truyền khắp thế giới mạng, khiến nhiều người phải thán phục trước tình mẫu tử thiêng liêng và tinh thần dũng cảm của người Nhật.

Sau khi động đất qua đi, lực lượng cứu hộ bắt đầu các hoạt động tìm kiếm cứu nạn.
Và khi họ tiếp cận đống đổ nát từ ngôi nhà của một phụ nữ trẻ, họ thấy thi thể của cô qua các vết nứt.
Nhưng tư thế của cô có gì đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện; cơ thể nghiêng về phía trước, và hai tay cô đang đỡ lấy một vật gì đó.
Ngôi nhà sập lên lưng và đầu cô.Đội trưởng đội cứu hộ đã gặp rất nhiều khó khăn khi anh luồn tay mình qua một khe hẹp trên tường để với tới thi thể nạn nhân.
Anh hy vọng rằng, người phụ nữ này có thể vẫn còn sống.
Thế nhưng cơ thể lạnh và cứng đờ cho thấy cô đã chết.
Cả đội rời đi và tiếp tục cuộc tìm kiếm ở tòa nhà đổ sập bên cạnh.
Không hiểu sao, viên đội trưởng cảm thấy như bị một lực hút kéo trở lại ngôi nhà của người phụ nữ.
Một lần nữa, anh quỳ xuống và luồn tay qua khe hẹp để tìm kiếm ở khoảng không nhỏ bên dưới xác chết.
Bỗng nhiên, anh hét lên sung sướng: "Một đứa bé! Có một đứa bé!".Cả đội đã cùng nhau làm việc; họ cẩn thận dỡ bỏ những cái cọc trong đống đổ nát xung quanh người phụ nữ.
Có một cậu bé 3 tháng tuổi được bọc trong một chiếc chăn hoa bên dưới thi thể của người mẹ.
Rõ ràng, người phụ nữ đã hy sinh để cứu con mình.
Khi ngôi nhà sập, cô đã lấy thân mình làm tấm chắn bảo vệ con trai.
Cậu bé vẫn đang ngủ một cách yên bình khi đội cứu hộ nhấc em lên.
Bác sĩ đã nhanh chóng kiểm tra sức khỏe của cậu bé.
Sau khi mở tấm chăn, ông nhìn thấy một điện thoại di động bên trong.
Có một tin nhắn trên màn hình, viết: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con".
Chiếc điện thoại di động đã được truyền từ tay người này sang tay người khác.
Tất cả những ai đã đọc mẩu tin đều không ngăn nổi dòng nước mắt: "Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con".
Đấy! một sáng đi lễ tưởng như không ăn nhập gì với thân xác đang chĩu nặng,thì chỉ một giây phút ngắn ngủi bên Chúa thôi cũng đã đủ cho chính mình suy nghĩ về người mẹ đáng kính và vĩ đại trong câu chuyện trên. Thật tuyệt vời về tình mẹ,và phải thán phục trước tình mẫu tử thiêng liêng và tinh thần khiêm tốn nài nỉ kêu xin mặc dù đối với bà là không thể vì bà chỉ là hạng chó con. Còn tôi và bạn thì sao? chúng ta là hàng cao cấp của nhà It-ra-en, hay chúng ta là gà nhà không cần phải xin xỏ. 
 Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết tin tưởng và lắng nghe tiếng Chúa, vì chúng con chẳng thể làm được gì trong hoàn cảnh éo le nếu không có Chúa. Amen